NÓI VỚI ÚT ĐÔNG

dangchaulong

Ngày giỗ Ba, vừa gặp nhau Út Đông đã trách « anh ác lắm » làm mình cũng khựng, không biết « ác » chỗ nào. Tôi thường post ảnh gia đình lên blog và chua thêm vài câu thọt lét cho vui. Nhưng thời gian này, nhớ lại, thì mình đâu có « sáng tác » ra câu nào đáng quan tâm cho mấy cái ảnh. Út Đông biết tôi đoán không ra nên mới nói ngọn ngành là do cái bài « Nói với Ba » của tôi. Út Đông đọc xong thì chạnh lòng khóc sướt mướt.
Thôi thì ngày giỗ anh Sơn sắp đến rồi, anh không nói với anh Sơn nữa, mà nói với em.
Đúng là anh sống với anh Sơn hơn em tám năm. Những ngày còn chút xíu, anh thường được anh Sơn « na » đi khắp xóm cùng làng, có khi còn quấn cho anh cái vòng dây antigone lên đầu mà có lúc em nhìn thấy trong tấm ảnh còn sót lại, hoặc khi cùng cả gia đình đi chơi, chụp ảnh khi Ba về Sài gòn làm Trưởng ga, năm l952, Út Đông có thấy anh đứng xớ rớ ngoài nhóm gia đình thoải mái mút cây cà rem không ?.
Thật ra thì thời gian sống cùng anh Sơn cũng không nhiều lắm đâu. Chỉ thời gian nghỉ hè, hai anh Điệp và Sơn trở về từ trường Lasalle Mossard Thủ Đức, hay họa hoằn là những lần anh đột ngột về thăm gia đình khi ba má đổi ra Tuy Hòa, thế thôi.
Những mảnh nhỏ ký ức về anh giống như những hạt bay tung muôn hướng, bây giờ nhặt nhạnh lại nó cũng gian khó vô cùng. Nhưng có những thời khắc ta có thể cùng nhớ và không quên.
Đó là chuyện của ba năm trước, lúc anh chị em mình đi về quê Nội Bình Chánh để đưa anh Sơn về cùng Ba Má và anh Điệp ở Gò Dưa.
Anh chị em mình nhớ lại những kỷ niệm về anh, nhớ lần anh bị nạn, năm 1966, mà cả gia đình không ai về kịp để tiễn anh lần cuối. Chú Thiếm Tám phải đứng ra thay Ba Má và em Tuyết Nga thay mặt anh em mình chịu tang đứng bên áo quan che dù cho anh đỡ nắng trên đường ra nghĩa trang. Theo sau áo quan là người vợ chưa kịp cưới của anh. Buồn hay vui khi mình lìa trần đúng vào ngày sinh nhật của mình, khi vừa đúng 24 tuổi đời ? Cuộc đời là một chuỗi Tái ông thất mã phải không Út Đông ? Anh Điệp chưa kịp mừng vì sắp nhận được giấy giải ngũ thì đã nằm xuống vì loạt đạn oan nghiệt khi anh làm nhiệm vụ cứu thương. Anh Sơn chỉ còn chưa đầy một tháng làm đám cưới thì nhận một quả mìn trong ngày sinh nhật. Vậy thì có nên nhắc lại cái triết lý của John Steinbeck « Những kế hoạch hoàn hảo nhất của chuột và người, cuối cùng, thường không thực hiện được » để tự an ủi cho số phận dân đen không ?
Em có biết anh chờ gì khi cầm máy ảnh đứng bên mộ anh Sơn giai đoạn sắp mở nắp không ?
Anh không hy vọng thấy lại hình ảnh anh trước khi mất hút, tan biến vào hư vô như Triều chuẩn bị camera chờ thời khắc đó, bởi hòm anh Sơn là hòm kẽm. Thời gian phá lớp kẽm đủ để anh có thời gian tan biến vào hư không rồi.
Điều anh chờ đợi là nhìn thấy vết thương chí tử của anh. Thấy để chắc chắn điều đã từng nghe khi nhận tin báo tử. Ngày đó, dì Tám đã phải nhét cả một chiếc khăn lông vào hộp sọ vỡ tung của anh để chỉnh lại khuôn mặt anh được đầy đặn lại, để người thân bớt muộn phiền vì cái chết không toàn vẹn đó.
Và, lạy Trời, đã cho anh nhìn thấy vừa đủ để xác nhận mọi thông tin. Dù xương cốt anh Sơn còn tươi đỏ như mới vài năm nào chứ không phải 42 năm, nhưng hộp sọ anh không còn nguyên vẹn, vỡ vụn như đã từng…
Bên cạnh đó là chiếc khăn lông nhét vào hộp sọ anh năm nào. Tất cả đồ tùy táng còn y nguyên, cả những tờ giấy vàng bạc gởi theo anh.
Anh xé thử cái poncho bằng chất nylon qua 42 năm dưới mộ. Vẫn còn độ dẻo như lúc ban đầu, Có lẽ do nơi anh an nghỉ là vùng ruộng trũng ngậm nước.
Mọi việc gần xong, lúc anh em mình sắp về, anh lẳng lặng mang theo tấm đá hoa cương đầu mộ có ghi ngày sinh tử của anh Sơn, gọi là một chút gì về anh Sơn, để mỗi lần anh em mình về nghĩa trang Gò Dưa lại có cái để nhớ về. Tấm bia này bây giờ được gắn vào cùng mộ Ba đó.
Nếu có một điều ước nguyện của anh Sơn được như ý, chính là việc anh ao ước nếu có mất đi thì có quanh mình 25 vòng hoa tươi. Điều đó đã xảy ra đúng như vậy. Ước nguyện đó anh đã thổ lộ với dì Chín khi đến nhà dì Chín nhờ cố vấn áo cưới cho ngày thành hôn sắp đến.
Tiếc thay ! đó là một dự tri đau đớn.

ĐẶNG CHÂU LONG

1 thoughts on “NÓI VỚI ÚT ĐÔNG

  1. Buồn ảo nảo Người đã mất đi!Mộng chưa thành duyên chưa như ý!Nát cả tâm linh sầu bi lụy..Mang xuống tuyền đài tâm sự ấy!

Comment